Hạt nắng lọt qua kẽ lá vương vãi, lóng lánh
Gió rì tán cây nghe ngỡ giọng biển cả
Sân sau nhà là lãnh địa của 2 ta
Tựa dài lên cỏ, anh ngước tìm mắt em
Bàn tay e lẫn trong mái tóc a, liệu e có thể dành tặng cho a một nụ hôn trên trán ?
Giọng e hoà trong suối nguồn mát lạnh
Không kháng cự nữa, anh nhắm mắt nhắm mắt
Nếu anh chết bây giờ thì e biết rằng a đã ra đi hạnh phúc
Làm ơn
Hãy luôn nói với anh bằng những tiếng chim ca
Ca ngợi anh trong từng mảnh tâm hồn
Để anh biết luôn có một nơi của riêng mình
Để thú thật câu tôi ổn càng khiến anh thêm mệt
Làm sao chạy khỏi u sầu vô vọng khi anh mang nó trong mình ?
Anh không muốn thành kì quan vĩ đại nữa
Điều tưởng ghê gớm hoá ra lại kệch cỡm
Dưới đôi mắt e anh trần trụi vô cùng
Muốn cuộn tròn trong lòng e nhỏ nữa nhỏ mãi
Trở thành chiếc kẹp tóc e mang theo bên mình.